Sáng tỉnh dậy, Nguyên Nhược tâm trạng vô cùng tốt đi xuống phòng ăn thì bỗng thấy bầu không khí có vẻ khác thường. Khuôn mặt ai cũng u ám khác lạ. Cô ngồi xuống cái ghế bên cạnh Sun, nhẹ giọng hỏi:
_ Mọi người làm sao thế Sun?
Sun nhìn cô, lắc nhẹ đầu, nói:
_ Không sao chị. Ăn thôi.
Rồi gọi người quản gia bảo dọn thức ăn ra.
Nguyên Nhược thấy vẻ mặt mọi người kì lạ thì cũng im lặng ăn cơm. Bữa sáng trôi qua nặng nề vô cùng.
Hôm nay Nguyên Nhược không có hứng rúc vào máy tính nữa mà cùng 4 người đến học viện. Dù lúc trước cô đã nhờ họ xin nghỉ học nhưng là người nhà của 4 người này thì cũng chẳng có gì phải ngại ngùng khi đi vào trường cả.
Lạc Đăng kéo nhẹ tay cô nói:
_ Anh đưa em vào lớp.
_ Em nhớ đường mà.
_ Em học cùng lớp với anh.
_ Sao lại thế?
_ …Em biết thế là được, đi thôi.
Nguyên Nhược cảm thấy kì lạ nhưng không nói gì. Đột nhiên cô nhìn thấy Đình Phong đi về huớng khác 4 người bèn hỏi với lên:
_ Anh đi đâu thế?
Đình Phong quay đầu, nhìn chằm chằm cánh tay cô đang bị Lạc Đăng nắm, cười nhạt:
_ Cô nên hỏi người yêu của cô?
Nguyên Nhược vốn bị cái nhìn của Đình Phong làm mất tự nhiên, nhận ra Lạc Đăng vẫn còn nắm lấy tay mình, bèn hất nhẹ ra giờ lại nghe Đình Phong nói “hỏi người yêu của cô” càng làm cô ngứa ngáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-cua-4-hoang-tu/1887214/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.