"Thiếu gia! Người đàn ông mà Kiều Hân tiểu thư đuổi theo đã chết rồi và theo như điều tra người đàn ông đó chính là kẻ đã gây ra tai nạn cho Kiều Hân tiểu thư và Hoa tiểu thư."
"Gì chứ? Hắn ta là kẻ gây ra tai nạn cho Hân Hân và Châu Châu? Chẳng phải đó chỉ là một tai nạn bình thường thôi sao?" Vũ Quân Minh kinh ngạc thốt lên.
Âu Hoằng Phong nhìn Từ Phương Hiểu lên tiếng hỏi:
"Phương Hiểu! Có phải em đã biết chuyện này đúng không? Bởi vậy, lúc nãy em mới bảo anh đuổi theo đến như vậy? Còn nữa nếu như anh đoán không sai em cũng đã biết người đứng sau vụ này đúng không?"
Từ Phương Hiểu cùng Hoa Châu Châu nhìn nhau bỗng nhiên Từ Phương Hiểu ngã tựa người vào Mộ Khánh Dương:
"Anh hai! Chúng ta hãy quay về thôi đột nhiên em cảm thấy mệt quá."
Âu Hoằng Phong lo lắng tiến đến một bước xem cô:"Phương Hiểu! Em bị làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe sao?"
Mộ Khánh Dương mặt không đổi sắc từ từ cất giọng nói với Từ Phương Hiểu:
"Em đừng có mà giả vờ với anh chỉ có mấy tên ngốc mới tin em bị làm sao thôi."
"Ừm...Người chủ mưu hại em và Hân Hân chính là cô ta chính tai em nghe thấy." Hoa Châu Châu gật đầu lên tiếng nói với mấy người các anh.
"Không ngờ cô ta lại độc ác đến như vậy đúng là đồ rắn độc." Vũ Quân Minh tức giận mắng Dương Mộc Đồng.
"Chuyện này anh sẽ cho người xử lý bây giờ chúng ta quay về thôi cũng gần tối rồi." Mộ Khánh Dương vẫn giữ vẻ mặt lạnh nói.
Tại một căn biệt thự khá lớn, Dương Nguyên Khánh bước vào phòng thấy Mộ Kiều Lam đang xem điện thoại anh cười nhẹ bước đến hỏi cô:
"Lam Lam! Em đang xem cái gì vậy?"
Mộ Kiều Lam đang đợi điện thoại của Hoa Châu Châu thì giật mình khi nghe giọng nói của Dương Nguyên Khánh liền tắt điện thoại đặt xuống bàn nở nụ cười gượng gạo:"Anh về rồi sao?"
"Em đang xem gì mà chăm chú quá vậy?" Dương Nguyên Khánh gật đầu nhìn cô với ánh mắt cưng chiều, yêu thương.
"Không có gì! Chỉ là mấy bản tin xem cho đã nhàm chán thôi."
"Nếu em thấy chán thì để anh dẫn em đi du lịch." Dương Nguyên Khánh ngồi cạnh nắm lấy bàn tay của cô.
"Thôi! Không cần đâu hai năm qua chúng ta đã đi nhiều lắm rồi bây giờ em chỉ muốn ở đây nếu buồn chán thì em đi mua sắm là được rồi." Mộ Kiều Lam lắc đầu từ chối ngay lập tức.
"Được! Em muốn sao cũng được mọi thứ đều nghe theo em." Dương Nguyên Khánh gật đầu cười tươi, nghe theo cô không muốn cô phải buồn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]