Đến chiều, Âu Hoằng Phong đi đến đón Từ Phương Hiểu thấy anh đỗ xe trước cổng trường cô sợ mọi người sẽ chú ý liền lấy sách che mặt bước nhanh đến rồi lên xe, thúc giục Âu Hoằng Phong:
"Thiếu gia! Người hãy mau lái xe đi nhanh đi."
Nhìn dáng vẻ sợ người khác thấy của cô anh chỉ biết bật cười từ từ lái xe đi, thấy đã rời khỏi trường khá xe cô ngẩng mặt lên vẻ mặt giận dỗi nói:
"Thiếu gia! Chẳng phải tôi đã nói là đợi tôi ở ngã tư sao? Sao anh lại chạy thẳng đến trường vậy chứ?"
Anh nhếch môi bật cười đáp lại:" Tôi đường đường là chủ tịch của tập đoàn Âu thị em lại bắt tôi trốn tránh, lén lút như vậy sao? Với lại làm gì mà em lại sợ người khác phát hiện quá vậy?"
Cô nhìn anh cau có đáp trả:"Chính vì anh là chủ tịch của tập đoàn Âu thị nên tôi mới trốn đó tôi chỉ là một cô gái bình thường tôi không muốn gây sự chú ý với người khác nếu như những người trong trường nhìn thấy tôi bước lên xe hay là nói chuyện thôi cũng sẽ trở thành tâm điểm chú ý."
"Như vậy thì đã sao? Nếu như bọn họ biết em là người của tôi thì sẽ không dám bắt nạt em."
"Chỉ cần bọn họ không biết không thấy là tốt rồi tôi không muốn là trung tâm của sự chú ý tôi muốn được yên ổn học không bị bất cứ ai làm phiền."
"Nhưng tôi không thích lén lút như thế." Âu Hoằng Phong đột nhiên khòm người về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-anh-yeu-em/1856576/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.