Thấy Âu Hoằng Phong đã rời khỏi Từ Phương Hiểu vỗ vỗ mặt của mình cứ ngỡ là đang nằm mơ cô không tin người lúc nãy chính là vị thiếu gia ác ma lúc nào cũng hành hạ, luôn kiếm chuyện với cô.
Cánh cửa phòng mở ra Từ Phương Hiểu lại một phen kinh thiên, há hốc miệng khi nhìn thấy anh bưng khay cháo còn có sữa, nước lọc và thuốc cho cô, cô ráng lục lại trí nhớ xem đã đắc tội gì nữa với anh, cô tự hỏi với lòng:
"Chẳng lẽ mình lại đắc tội với thiếu gia sao? Không lẽ đây là bữa ăn cuối cùng hay sao?"
"Cô đang suy nghĩ cái gì vậy?" Âu Hoằng Phong tay cầm chén cháo đưa cho cô.
Từ Phương Hiểu giật mình nhìn anh lom lom khẽ lắc đầu:
"Tôi không có nghĩ gì cả."
"Tôi đã đem cháo lên đến đây cho cô rồi chẳng lẽ cô muốn tôi đút cho cô ăn luôn sao?"
Từ Phương Hiểu lắc đầu lia lịa, vội vàng cầm lấy chén cháo:
"Cảm ơn thiếu gia!"
Từ Phương Hiểu ăn trong sự lo lắng, hoảng sợ khi thấy tính tình của anh thay đổi đột ngột, ăn xong chén cháo anh lại đưa cho cô ly sữa, bảo cô:
"Uống cho hết ly sữa này không được bỏ sót một giọt sữa nào cả."
Từ Phương Hiểu vội cầm lấy ly sữa một hơi uống sạch không dám nói gì cả, uống xong cô đặt ly sữa vào khay anh lại đưa cho cô một ly nước lọc và thuốc, cô lại tiếp tục nhận lấy và uống.
Nhìn thấy cô đã ăn xong, uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hau-anh-yeu-em/1856552/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.