"Bây giờ cô muốn tôi đi theo cô?"
"Đúng vậy, bây giờ chỉ có cảnh sát mới có thể đảm bảo an toàn cho em." Bạch Khởi nói.
Bạch Khởi nhìn Giang Uyển Thư do dự chưa quyết định, lại nói thêm một câu.
"Cảnh sát Tôn đang đợi em, chẳng lẽ em không muốn gặp ông ấy sao?"
Cho dù Giang Uyển Thư có mắc triệu chứng Stockolm* nặng đến đâu, cũng không để vuột mất cơ hội trốn thoát ở ngay trước mặt mình, sao có thể để số phận của mình bị trói mãi trong tay một kể sát nhân hàng loạt như Nhậm Bình Sinh chứ.
Cô lên moto của Bạch Khởi rời đi.
Khi hai người đi moto cách trường xa rồi, Giang UYển Thư đột nhiên hét lên.
"Mẹ nó! Tôi, cổ tôi có đeo máy định vị của cô ta!" Giang Uyển Thư hoảng sợ nói, cô đang chìm đắm trong vui sướng vì được thoát ra và cảm giác đã mất từ lâu, thì đột nhiên nhớ trên cổ mình vẫn còn đeo vòng cổ của Nhậm Bình Sinh.
"Mẹ kiếp! Chuyện như vậy sao không nói sớm chứ!"
Nghe thấy những lời Giang UYển Thư nói, Bạch Khởi nhịn không nổi chửi bậy, lời của Giang Uyển Thư không đầu không đuôi, làm người khác không thể hiểu nổi, nhưng cô lập tức hiểu được đã phát sinh ra chuyện gì. Không ngờ rằng trên người Giang Uyển Thư lại có máy định vị của tên sát nhân, vậy không phải là mình sắp bị đuổi theo đến nơi sao!
Giang Uyển Thư quả nhiên có quen biết tên sát nhân.
Trong đầu hiện lên câu này làm Bạch Khởi liền bình tỉnh lại , những chuyện này không nằm ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ham-mo-so-1-toi-nguy-hiem-hon-em/476771/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.