Thực ra khi ở nhà áp lực không nhiều như vậy, bởi vì khi ở bên ngoài, cứ cho là cô không nhìn thấy Nhậm Bình Sinh, nhưng vẫn cảm thấy đối phương đang ở một nơi nào đó mà quan sát cô. Chiếc vòng đang đeo trên cổ cô, không ngừng nhắc nhở cô chỉ là một vật nuôi của Nhậm Bình Sinh.
"Đi tắm thôi."
Vừa mới ăn cơm xong, Giang Uyển Thư do dự nắm lấy quần, bởi vì trước kia khi không có vòng cổ, Nhậm Bình Sinh luôn đứng một bên nhìn cô tắm, cũng bởi vì thế mà cô đã nói dối là bản thân không thích tắm, bình thường hai ngày mới tắm một lần, cho dù cả người ngứa chịu không nổi nhưng phải cố chịu để tránh những việc ngượng ngùng như thế, tiếc thay hôm nay lại là ngày tắm.
"Hôm nay em có thể tự tắm không?" Giang Uyển Thư nắm chặt áo, "Dù sao em cũng đeo chiếc vòng này, không cần phải___"
"Được thôi."
Giang Uyển Thư ngạc nhiên ngẩng đầu lên, Nhậm Bình Sinh đeo mắt kính xem điện thoại, cô không nghĩ đối phương lại dễ dàng đồng ý yêu cầu của mình như vậy.
"Cảm ơn..."
Cô đã có một mặt cảm kích đặc biệt đối với Nhậm Bình Sinh, lăng xăng chạy đến trước tủ quần áo, để lấy đồ, đồ ngủ chỉ có thể mặc của Nhậm Bình Sinh, bởi vì Nhậm Bình Sinh khá là cao, cho nên lúc cô mặc đồ của Nhậm BÌnh Sinh, cảm giác giống như đứa trẻ đang lén mặc đồ của người lớn.
Nhưng mà Giang Uyển Thư không hề để ý là điện thoại mà Nhậm Bình Sinh đang dùng không phải của ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ham-mo-so-1-toi-nguy-hiem-hon-em/476762/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.