Trong đồn cảnh sát thành phố, Ôn Hạo Nhiên bị giam một mình trong phòng giam, cậu ta cũng chỉ mới ở đây vài hôm mà gương mặt đã lấm lem, phờ phạt như một ông chú ba mươi tuổi, câu ta có nghe qua mấy cảnh sát khác bàn luận về việc của mình. Hầu hết thời gian, cậu ta đều nhìn vô thức vài bức tường trắng bên ngoài cánh cổng sắt. Vụ án của cậu vẫn đang được điều tra và cậu không có quyền yêu cầu nhiều.
Lúc vừa mới đến cục cảnh sát, rất nhiều cảnh sát đều nghiêng mắt mà nhìn cậu, cậu ta còn nghe được có người nói cậu là nhân tài, lãng phí tương lai phía trước. Nhưng cậu làm sao biết được, cậu làm như vậy là có nỗi khổ, gia đình của cậu là gia đình đơn thân(chỉ có cha hoặc mẹ),mẹ cậu đang mua bán ở chợ đêm, khó khăn lắm mới nuôi lớn cậu, cậu ta chỉ vì một lúc tham lam, cậu biết những lọ thuốc trong phòng thí nghiệm Hóa đó bán ở chợ đêm rất đáng tiền, cậu đã cẩn thận trộm số ít lượng thuốc đáng tiền nhưng lại không ngờ lại xảy ra sai sót như vậy.
Cái chết của Lý Vũ Đình với cậu không có một chút liên quan, rõ ràng là có một người khác đã giết cô ta, hắn hoàn toàn không có lấy thuốc độc kim loại nặng, nhưng bây giờ cậu có nói gì đi nữa cũng vô dụng, bên cảnh sát không tin lời của cậu, bởi vì cậu đã trộm thuốc, suy ra chuyện hạ độc được cho là cậu làm , thậm chí bên cảnh sát còn cho rằng cậu còn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ham-mo-so-1-toi-nguy-hiem-hon-em/476750/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.