Edit: Linh
Ôn Hạo Nhiên nói rằng cậu sẽ cùng cô về nhà sau giờ học, và cậu ấy thực sự đã giữ lời đưa cô ấy về nhà.
"Hẹn gặp lại ngày mai."
"Ừm, cậu về sớm đi."
Giang Uyển Thư mỉm cười nhìn cậu. Đúng là có Ôn Hạo Nhiên đi cùng cô về nhà, cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Cùng Ôn Hạo Nhiên trò chuyện suốt dọc đường đi cũng làm cô bớt sợ hãi khi đi một mình vào buổi tối.
Nhìn bóng lưng của Ôn Hạo Nhiên đi xa dần, cô đang muốn quay đầu lên lầu thì đột nhiên nghe thấy tiếng động lạ phát ra từ bồn hoa dưới lầu, cô lo lắng nhìn về phía bồn hoa kia.
Xoạt xoạt xoạt.....
"Ai? Ai đang ở đấy?"
Sắc mặt Giang Uyển Thư tái đi, cô chợt nhớ tên sát nhân bắt chước tiểu thuyết của cô, hiện tại vẫn đang là ở bên ngoài. Ban nãy cô chỉ chăm chăm nói chuyện với Ôn Hạo Nhiên nên không để ý có ai đi theo sau không.
"Meo meo!"
Đột nhiên một con mèo đen lao ra khỏi bụi cỏ, liếc cô một cái rồi lại bỏ chạy.
"Thì ra là... một con mèo?" Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó cô cảnh giác nhìn xung quanh, và cắm đầu chạy nhanh về phía tòa nhà dân cư để chắc chắn rằng không có gì bất thường.
Giang Uyển Thư trở về nhà, bật máy sưởi rồi cởi áo khoác ra, định nghỉ ngơi rồi đi tắm, nhìn đồng hồ trên tường điểm mười rưỡi hôm nay muộn hơn mọi khi, có lẽ là do lớp học muộn.
Cô bật máy tính lên và chưa biết sẽ viết gì trong tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ham-mo-so-1-toi-nguy-hiem-hon-em/269382/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.