Nhưng sự việc này chỉ được thể hiện trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Trái tim của Lâm Thời Thương bị chôn quá sâu, Khương Dương không có thời gian để nhìn thấy, vết nứt đã bị đóng băng trong nháy mắt, trở lại tảng băng vạn năm ban đầu.
Mọi thứ vừa rồi dường như chỉ là tưởng tượng của Khương Dương.
“Không, trước đây tôi chưa từng gặp đội trưởng Khương.”
Lâm Thời Thương nhếch môi mỏng, cụp mắt xuống khẽ mỉm cười: “Tôi chỉ thích cái tên đó thôi. Nghe hay đấy.”
“Nói thật, tôi cũng rất thích.” Khương Dương liếm que kẹo trong miệng, mơ hồ cảm thấy vị pháp y trước mặt giấu cô chuyện gì đó, nhưng hiện tại cô không có tâm tư đi điều tra.
Điều quan trọng nhất bây giờ là vụ án.
Khương Dương đổi chủ đề: “Thi thể bị chặt thành từng mảnh, nấu chín, phần lớn thi thể còn chưa tìm được, vẫn có thể phán đoán thời gian tử vong sao?”
Lâm Thời Thương lắc đầu, bày tỏ sự tiếc nuối.
“Sau khi nấu ở nhiệt độ cao, thành phần protein của các mảnh thi thể này gần như đã bị phá hủy.”
Anh dừng lại một chút: “Hơn nữa, cho đến nay vẫn chưa tìm thấy lông trên cơ thể, nên ngay cả việc muốn xác định DNA của người chết cũng chỉ có thể thực hiện sau khi về phòng xét nghiệm tách mô mềm mới có thể lấy ra bộ phận không bị tổn hại.”
Khương Dương cau mày: “Nghi phạm này có năng lực phản trinh sát khá mạnh.”
Trong quá trình khám phá tất cả các vụ phân thây, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-hai-mat/2522011/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.