*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Rei
Beta: TrinhTrinh
Khi thủy triều chậm chạp đến, Vương Viễn mang theo hai con cá đến nhà thôn trưởng.
Bậc thang đá màu trắng kéo dài kẹp giữa rừng cây xanh biếc, thẳng tắp như một đường vẽ, nơi dẫn tới là một ngọn hải đăng. Hải đăng cao 30 mét, toàn thân được sơn thành màu xám tro, vách tháp có vài lỗ thông gió hình vuông, một chiếc thang sắt tinh tế nối thẳng lên đến đỉnh. Đỉnh tháp hình dáng như đỉnh của đình nghỉ mát*, bộ phận rỗng ở chính giữa bắn ra ánh đèn màu vàng, chiếu thẳng đến ngoài khơi phía sau Vương Viễn.
Trong không khí phiêu đãng vị mặn của nước biển, tiếng nổ vang rền do làn sóng đập vào mỏm núi đá có vẻ càng ngày càng xa. Vương Viễn bước lên bậc thang đá cuối cùng, ánh sáng chiều tà chân trời cũng dần hạ xuống, tiếng hải âu lượn quanh, vách tháp như được phủ thêm một tầng màu tương, đỏ rực như một bộ lân giáp, nó ở trong mắt Vương Viễn đã biến thành người chiến sĩ khổng lồ đến từ thượng cổ, ánh mắt sáng rực như đuốc, dáng người hiên ngang lẫm lẫm.
Vương Viễn yêu thích ngọn hải đăng, hắn từ nhỏ đã mơ ước trở thành một người trông coi tháp.
Đảo nhỏ là hòn đảo dọc theo cửa biển Nam Hải, thuộc về chiến lược yếu địa. Sau khi kiến quốc chính phủ đã chi rất nhiều tiền để xây ngọn hải đăng này, đây là ngọn đèn chỉ đường cho tàu bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giu-thap/105167/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.