Tái sinh từ cấm thuật
Nhận lấy những đớn đau.
Nhưng tôi không hối hận!
- Saito Ken -
*
**
Trong căn phòng màu xanh biển, những tia nắng ngả sang sắc cam chói lọi, quạt máy vẫn nhẹ nhàng kêu khẽ ro ro. Quyển truyện tranh mà cô gái đặt trên bàn bị gió cuốn tứ tung. Chờ cho cô gái nhỏ ra khỏi phòng chừng mươi phút, chàng trai nhíu mày lại và hít một hơi thật sâu. Bằng những thao tác hết sức đơn giản, sợi dây đã rơi tuột xuống đất, trả lại tự do cho chàng hoàng tử.
Ken đưa tay hỗ trợ miệng mình mau chóng ngấu nghiến hết được số bánh trong miệng, khó khăn nuốt trôi hết chúng xuống thực quản và phải liên tục vuốt cổ mình cho bớt nghẹn. Rốt cục cũng đưa hết số bánh đó xuống dạ dày, Saito Ken mạnh bạo chùi đi số vụn bánh còn sót lại trên môi.
- Hừm, thứ con gái dã man, bẩn tính!
Bực bội tựa lưng vào ghế, tay khoanh lại đăm chiêu, cậu nhẹ nhàng đẩy cho chiếc ghế xoay đi xoay lại nhiều vòng. Đôi mắt đảo quanh ngắm nhìn mọi thứ. Đây là thế giới loài người sao? Nơi đây không giá lạnh một màu trắng xóa như Baridi. Nơi đây có nắng, có mặt trời sưởi ấm. Nếu không phải chỉ là một linh hồn, ắt hẳn cậu sẽ không thích nghi nổi với khí hậu này. Chàng trai nhìn chăm chăm vào màn hình vi tính đang để chế độ Stand By của cô nàng Châu Hạ Anh, nhủ thầm:
- Gương gì mà tối om thế này?
Sơ suất chạm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giay/2728337/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.