🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói cho tôi biết đi!



Tôi đang mơ?



Phải không?



*



**​



Đắm mình trong sắc nắng vàng nhạt cuối ngày, tầng tầng, lớp lớp mây lãng đãng trôi. Nắng xuyên qua lớp kính thuỷ tinh trên xe buýt, hắt lên người tôi thành sắc vàng vọt. Đưa tay đẩy tấm cửa kính ra ti hí đón chút gió, mùi gió trời xộc vào khứu giác, xâm xẩm mùi xăng của những xe con đang kẹt cứng ngoài đường inh ỏi tiếng kèn và chạy từng quãng ngắn trong giờ cao điểm. Xe buýt bị kẹt giữa dòng xe đông như tổ kiến, ùa khắp hướng, cứ rồng rắn chạy trên những con đường của thị thành.



Cả ngày nay tôi bị ngập trong núi công việc dày đặc, gần như là không thở nổi. An Tử Đằng bị chơi khăm như vậy chắc là ức lắm. Không chừng hắn sẽ trả thù đấy. Nhưng quan trọng là hắn có truy ra thủ phạm là ai không đã. Mong là hắn không biết Ban Mai là chủ mưu của trò này, còn tôi là đồng phạm. Nếu không, chắc là sẽ có cuồng phong bão táp giáng lên đầu bọn tôi mất!



Chiếc xe cứ lề mề lăn bánh. Đến khi nó dừng ở trạm, tôi xốc ba lô của mình lên, chậm chạp len người qua đám đông, uể oải từ từ xuống xe. Nắng ôm trọn lấy dáng tôi, hắt thành một vệt bóng ngã dài, cao lêu nghêu. Bước chân trên con đường quen thuộc theo cái cách lảo đảo, nhàn hạ, tôi lừ đừ như cá ngợp nước, đi từng bước, từng bước, đến khi phát hiện mình đã dừng trước cổng nhà.



Lục đục kiếm chìa khóa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giay/2728334/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Giấy
Chương 5: Saito Ken
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.