Dư Sơ Lâm uống một hơi hết nước trái cây ướp lạnh, sảng khoái dựa lưng vào ghế, híp mắt nhìn Diêm Khải Văn: “Anh ngày thường đều nói về công việc làm ăn sao?” Những người hợp tác với anh não đều bị úng nước à?
“Không.” Diêm Khải Văn vừa vãn hồi việc hợp tác nên tâm tình tốt lắm, hoàn toàn không ngại bộc lộ con đường tuyệt sống của mình, chớp chớp mắt nói: “Nhìn xem.”
Nói xong, hắn thẳng sống lưng, cằm khẽ nhếch, mi cụp xuống, khóe miệng khẽ cong, ưu nhã vắt chân bắt chéo, bưng cà phê uống một ngụm, ánh mắt lạnh nhạt, giọng nói xa cách: “Sao nào?”
Đây thật là… Biến hóa quá lớn.
Dư Sơ Lâm vỗ tay bốp bốp: “lợi hại.” Đúng là tinh hoa thâm sâu trở mặt.
“Ai, đây là anh bị ba anh bức đấy, thật ra anh không nghĩ sẽ thừa kế công ty chó má gì đâu, chẳng những phiền toái còn không được tự do.” Ngụy trang của Diêm Khải Văn không thể kiên trì đến một giây lại khôi phục nguyên hình, oán giận nói: “Còn nữa, cũng đâu phải không có nhân tài ưu tú đâu, cần gì phải tử thủ cái địa vị chính phòng làm gì, đã xuất ngoại bao nhiêu năm, còn phong kiến như vậy.”
“Địa vị chính phòng?” Dư Sơ Lâm trừng lớn mắt: “Diêm gia còn có rất nhiều chi thứ sao?”
“Siêu cấp nhiều.” Diêm Khải Văn nhớ tới một đống quan hệ thân thích rối tung rối bù mà xoa cánh tay: “Đáng tiếc chính phòng đời này ngoài anh cũng chỉ còn lại có Diêm Bối, người quá ít, chi thứ đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho/2896841/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.