Vinh Hoa gặp khó khăn, Vinh Quang liền nhẹ nhàng.
Khoảng thời gian trước, Trương Khiêm còn bận rộn sống không bằng chết nháy mắt tinh thần phấn chấn, mỗi ngày đều nhảy nhót cực kỳ vui sướng, cũng không còn ồn ào muốn nghỉ phép nữa, cả ngày đều chăm chỉ ở công ty, xem tin tức về Vinh Hoa vui đến quên cả trời đất.
Không có Lương Kiến chướng mắt, Triệu Tri quả thật đi đường đều gặp gió, xuống tay đào luôn vài nghệ sĩ nhân phẩm không tệ của Vinh Hoa, còn dùng sức tẩy não bọn họ, sau khi sắp xếp công tác kiếm thật nhiều tiền kiếm đến vui vẻ.
Công ty đều là cảnh người cảnh vật vui vẻ, Lương Chu thân là ông chủ cũng rất vừa lòng, sau đó hắn liền nghỉ phép.
Trương Khiêm mắng to hắn vô sỉ.
Anh trai Lương tâm tình rất tốt cầm báo ngồi đọc trên sô pha, chờ em trai sau khi kết thúc kỳ thi chất lượng về nhà ăn cơm tối. Nhưng hắn hết chờ lại đợi mà vẫn không thấy em trai hắn về, sau khi xem đồng hồ lần thứ ba, hắn quyết định gọi điện thoại.
… Điện thoại rất không lưu tình không hề kết nối.
Hắn buông chân đang bắt chéo, ném tờ báo lên bàn trà, mặt không cảm xúc nhìn di động.
Cửa lớn biệt thự vang lên một tiếng rất nhỏ, sau đó bị đẩy ra, giọng nói Dư Sơ Lâm truyền tới.
“Anh, em đã về tới cửa nhà, anh sao lại gọi điện thoại cho em?”
Lương Chu nhanh chóng cất di động, đứng dậy, điều chỉnh lại biểu cảm và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho/2896817/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.