Lương Chu đúng thật giận dỗi, nhưng sự giận dỗi này nhiều hơn là sự khủng hoảng. Sơ Lâm rất tốt, hiện tại em ấy còn nhỏ nên chỉ thu hút các thiếu nữ tuổi dậy thì, nhưng lớn lên thì sao? Càng lúc càng ưu tú thì sau đó thế nào?
Sơ Lâm nỗ lực học tập như vậy, loại nỗ lực này sẽ càng ngày càng khiến em ấy tốt hơn, càng ngày càng lóa mắt, và như vậy cũng sẽ càng ngày có nhiều người ngưỡng mộ… Một người em trai tốt như vậy… hắn có thể giữ được sao?
Nhưng giữ được thì sẽ thế nào? Giữ không được thì sẽ thế nào? Sơ Lâm một ngày nào đó sẽ lớn lên, em ấy sớm hay muộn cũng sẽ bị một người phụ nữ hấp dẫn, sau đó cùng yêu nhau và kết hôn sinh con.
Kết hôn sinh con, kết hôn sinh con… Tay hắn nắm chặt tay lái, đem xe cất vào gara, sau khi hít sâu, cởi bỏ đai an toàn xuống xe và đi vào trong biệt thự.
Hắn tâm trạng hiện tại rất tệ, không thể mở miệng, không thể đối diện với Sơ Lâm… Nếu không hắn sợ chính hắn sẽ nhịn không được mà nói những lời bí ẩn cất giấu trong tâm., những cảm tình không thể nói ra miệng, sau đó mặc kệ đối phương phản ứng thế nào cũng sẽ khóa chặt ở bên người mình!
Tiếng “phanh” thật lớn vang lên khi cửa xe đóng lại, da đầu Dư Sơ Lâm tê dại, vội vàng xuống xe đuổi theo sau, hắn sốt ruột giải thích: “Anh ơi, em không có yêu sớm, anh nghe em giải …”
Phanh –––––––
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho/2896793/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.