Khi hai người nhìn thấy Dương Lâm đi tới, Lương Chu rốt cuộc cũng xác định hoàng lịch hôm nay tuyệt đối sẽ viết không nên ra cửa.
Dư Sơ Lâm nhìn theo tầm mắt của hắn và đảo mắt dừng lại trên người một nữ nhân xinh đẹp yểu điệu đang đi đến, sát mặt vào gần Lương Chu hỏi: “Người này là ai vậy, anh quen cô ấy sao?”
“Cô ấy chính là Dương Lâm, là người mà Trương Khiêm thường xuyên nhắc tới.” Vẻ mặt Lương Chu nhìn rất không đẹp, hôm nay đưa Sơ Lâm đi ra ngoài thật không ổn.
Tròng mắt Dư Sơ Lâm xoay chuyển, tỏ vẻ mình đã hiểu.
“Anh Lương, thật là trùng hợp.” Dương Lâm sau khi đến gần rất tự nhiên chào hỏi và ngồi xuống đối diện với hai người.
Lương Chu nhíu mày, trong lòng hắn có chút hối hận mang theo Dư Sơ Lâm chạy tới quán cà phê ngoài trời nghỉ ngơi này… Sớm biết vậy thì vào nhà.
Dương Lâm thấy hắn không để ý tới mình thì cũng không thèm để ý, quay đầu nhìn Dư Sơ Lâm, cười đến thân thiết: “Xin chào, em là họ hàng với anh Lương sao? Lớn lên thật đẹp trai, chị là bạn của anh em, em gọi chị là chị Dương là được rồi.”
Lương Chu bảo hộ Dư Sơ Lâm rất tốt, cho nên người ngoài không biết thân phận của Dư Sơ Lâm cũng là điều bình thường, nhưng Dương Lâm là người của Vinh Hoa, lại có quan hệ đặc biệt với Lương Tử Tu, cho nên nếu bảo không biết thân phận của Dư Sơ Lâm thì quỷ cũng đều không tin.
Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho/2896783/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.