Edit: Điềm Điềm
***********************
“Tiểu Duyên, hai đứa quen biết sao?” Hàn Minh trả chứng nhận lại cho cậu, giữa lông mày nhíu càng sâu.
Trác Duyên nhả xương cá ra: “Chú Hàn, quen biết ạ.”
Hàn Minh không rõ, ông chưa bao giờ nghe nói nhà họ Trác biết người của tập đoàn Lục thị, nhưng Tiểu Duyên trông không giống như đang nói dối. Nhưng mà ông cũng không hỏi nhiều, dù sao đây cũng là chuyện riêng của Tiểu Duyên, bọn họ là bậc cha chú cũng chỉ có thể ở một bên trông coi, huống chi Lục Kinh xem như là người đáng tin cậy. Tập đoàn Lục thị là một con quái vật khổng lồ, cũng sẽ không thèm ngấp nghé đồ đạc của Tiểu Duyên, so với cả nhà Trác Tường tốt hơn nhiều.
“Tiểu Duyên, vậy sau này con ở đâu?” Trương Lệ gắp cho Trác Duyên một con cá chép: “Ăn nhiều hơn một chút.”
Trác Duyên lộ ra nụ cười ngoan ngoãn với Trương Lệ: “Cảm ơn dì Trương. Lục Kinh bảo con chuyển đến ở chỗ anh ta ạ.”
“Nếu con không quen thì dọn ra ngoài, nếu thật sự không được, lại đây làm bạn với Tiểu Xương cũng tốt.” Trương Lệ vẫn cảm thấy lo lắng, dù sao Lục Kinh quản một công ty lớn như vậy, nào còn tâm tư quan tâm Tiểu Duyên chứ?
“Đúng vậy, Yến Tử, cậu tới đây cùng tớ đi, chúng ta còn có thể cùng nhau đi học, cùng nhau tan học, cùng nhau làm bài tập về nhà.” Hàn Xương từ nhỏ đã cùng Trác Duyên chơi đùa, hơn nữa Trác Duyên khi còn bé bộ dạng xinh đẹp, hắn vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487726/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.