Edit: Điềm Điềm
***********************
Trác Duyên cầm bát dừng bước, đầu cũng không quay, chỉ “Ò” một tiếng, tiếp theo vẫn đi vào phòng bếp.
Lục Kinh:… Quên đi, không so đo với nhóc con, vẫn nên hỏi rõ ràng một chút.
Chính anh một tay cầm bát, tay kia đẩy xe lăn của mình, đi tới cửa phòng bếp. Thấy Trác Duyên yên lặng rửa bát, không để ý tới mình, không khỏi thầm thở dài: “Tôi không phải không đồng ý cho cậu mua nhà, chỉ là vì sao cậu lại muốn đi mua nhà trong ngõ cũ?”
Tuy rằng anh thông qua một số kênh mơ hồ biết được ngõ cũ kia không lâu sau sẽ bị phá dỡ, nhưng anh lại không cho rằng Trác Duyên đã sớm biết nguyên nhân này mới đi mua nhà, anh là lo lắng Trác Duyên bị người lừa gạt.
Trác Duyên đặt bát rửa xong sang một bên, sau đó xoay người lấy đi bát trên tay Lục Kinh, một lần nữa trở lại bên cạnh bồn rửa chén.
“Anh có thể lấy lý do để thuyết phục tôi, mà không phải trực tiếp phản đối, anh nói xem?” Trác Duyên quay đầu lại cười với anh, vừa vặn ánh mặt trời chiếu vào từ cửa sổ, trong mắt Lục Kinh, Trác Duyên tựa như thiên thần trong ánh mặt trời vậy….
Anh rất bình tĩnh quay mặt sang một bên: “Ừm, trước tiên cậu nói nội dung hợp đồng với tôi một chút, nếu như không làm được, tôi bảo pháp vụ của công ty tới giúp cậu.”
Trác Duyên phân loại bát đũa đã rửa sạch, lau nước trên tay, đến gần đẩy Lục Kinh đến thư phòng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487700/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.