Edit: Điềm Điềm
***********************
Tháng sáu là mùa mưa, sáng sớm thức dậy sắc trời đã tối om, giống như một giây sau sẽ có một trận mưa to, cực kỳ oi bức.
Trác Duyên mang theo một chiếc ô, đi theo Lục Kinh lên xe. Lần này là Lục Kinh tự lái xe, Trác Duyên ngồi ghế phụ.
“Sau khi tự học buổi tối, tôi đến trường đón cậu, cậu không cần tự mình về nhà, có gì thì liên lạc qua điện thoại di động.”
Trác Duyên gật đầu.
“Đúng rồi, lần trước anh nói sẽ phái người hỗ trợ tôi, là ai vậy? Khi nào thì đến?”
Trác Duyên dự định sau kỳ thi cuối kỳ lại tỉ mỉ lên kế hoạch cho tương lai của mình, nhưng hôm nay cậu không có người để dùng, chỉ có thể mượn nhân tài Lục Kinh cung cấp cho cậu.
Gặp phải đèn đỏ, Lục Kinh dừng xe lại, ánh mắt dừng trên gương mặt còn có chút non nớt của Trác Duyên: “Cậu ta đã vào công ty Viễn Phương rồi.”
“Cái gì?” Trác Duyên kinh ngạc ngẩng đầu, mặt mày thanh tú thêm một chút vẻ thiếu niên càng trở nên sống động: “Anh để cho anh ta đánh vào bên trong?”
Lục Kinh khởi động lại xe, ánh mắt chuyên chú vào tình hình đường xá phía trước: “Ừm, cho nên cậu không cần gấp gáp. Muốn loại bỏ Trác Tường khỏi công ty Viễn Phương, đầu tiên phải tìm được chứng cứ, trong thời gian ngắn rất khó làm được, cho nên tôi để cho cậu ta vào công ty Viễn Phương.”
Trác Duyên cũng cảm thấy hành động này của Lục Kinh rất thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487692/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.