Edit: Điềm Điềm
***********************
Tiếng còi báo động làm cho đám người Thường Hổ lộ ra chút bối rối, gã kêu gọi mọi người chạy tán loạn, nhưng tốc độ của cảnh sát cũng rất nhanh, nhanh chóng vây quanh bọn họ. Tuy rằng có cá lọt lưới bỏ chạy, nhưng tên côn đồ Thường Hổ vẫn bị bắt.
Dẫn đội là Hàn Minh, sau khi nhận được tin báo của một người lập tức chạy tới, vốn tưởng rằng chỉ là đám côn đồ tụ tập ẩu đả, kết quả ông thế nhưng nhìn thấy con trai mình còn có Trác Duyên.
Trác Duyên không có thời gian để ý cái gì khác, cậu đỡ Đỗ Dần sắc mặt cực kỳ khó coi, chịu đựng đau đớn sau lưng đứng ở nơi đó. Hàn Xương chạy đến bên cạnh cậu, mang theo gương mặt xanh tím: “Yến Tử, để tớ.”
Gương mặt Trác Duyên lạnh như băng, cậu lắc đầu: “Đi xem Đỗ Vi thế nào.”
Hàn Xương quay đầu nhìn về phía Đỗ Vi, Đỗ Vi ngã xuống đất, giờ đang đứng lên từ trên mặt đất. Tóc rối tung không ra hình dạng, nhưng hẳn là không bị thương nặng, dù sao Thường Hổ đối với mỹ nữ vẫn luyến tiếc xuống tay.
Đỗ Vi nhìn thấy Đỗ Dần chắn gậy cho Trác Duyên, cô không cảm thấy Đỗ Dần làm có cái gì không đúng, cô chỉ là đau lòng. Hiện tại nhìn thấy bộ dáng Đỗ Dần đau đến sắc mặt trắng bệch, từ trước đến nay cô không thích khóc nhưng trong nháy mắt mũi liền chua xót, hốc mắt đỏ đến nhòe cả ra.
Hàn Minh dẫn người chế trụ đám người Thường Hổ, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487679/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.