Edit: Điềm Điềm
***********************
Là trung tâm kinh tế và chính trị của Trung Quốc, có thể thấy được mức độ thịnh vượng của thành phố B. Kiếp trước Trác Duyên cũng học đại học ở thành phố B, coi như quen thuộc với thành phố B. Cậu dẫn theo ba người đi dạo một ngày trong quần thể cung điện cố cung mà Hàn Xương muốn đi, sau đó tìm một con phố ăn vặt cực kỳ xưa cũ, bốn người cùng ngồi xuống nghỉ ngơi ăn cơm.
“Yến Tử, ngày mai chúng ta đi đâu chơi vậy?” Hàn Xương ngày hôm nay phơi nắng càng đen, nhếch miệng cười rộ lên lộ ra hai hàm răng trắng, tràn đầy hơi thở thanh xuân.
“Ngày mai đi bào tàng Khoa học kỹ thuật đi, bên trong còn có điều hòa, không cần phơi nắng như vậy.”
“Được.”
Mùa hè ngày dài đêm ngắn, bọn họ ăn cơm xong trời còn chưa tối hẳn, Trác Duyên vác túi xách đứng dậy: “Đi, chúng ta tản bộ trở về, thuận tiện thưởng thức cảnh đêm của thành phố B một chút.”
Bốn người chậm rãi đi bộ, sắc trời tối dần, ánh đèn thành phố từ từ sáng lên. Đèn neon các loại lấp lánh, trên đường xe cộ ùn ùn kéo đến, sự ồn ào của thành phố cũng không bởi vì màn đêm buông xuống mà rút lui, ngược lại so với ban ngày càng thêm náo nhiệt.
Con đường dưới chân kỳ thật Trác Duyên đã đi qua rất nhiều lần. Lúc trước khi cậu làm việc đêm ở đây, đã sớm quen thuộc với sự náo nhiệt và cô độc của thành phố này, náo nhiệt chính là thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-xin-phe-chuan/2487656/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.