Chung Hàn không mang người về đại trạch mà đưa Yến Giác tới biệt thự y đang ở, chính là căn biệt thự đoạt lấy từ tay Yến Văn Sơn. Ở đó hắn phái người âm thầm bảo vệ, so với đại trạch còn an toàn hơn.
Về tới nhà rồi mà Yến Giác vẫn chưa tỉnh rượu, đặt mông ngồi trên sàn nhà phòng khách ôm đùi Chung Hàn, ai kéo cũng không chịu cứ khóc la muốn ba ba bế lên.
Thẩm Xuyên bó tay chịu trói, mờ mịt nhìn Chung Hàn: “Hàn gia,chuyện này…?”
Chung Hàn bất đắc dĩ đỡ trán: “Để tôi.”
Thẩm Xuyên do dự: “Nhưng mà chân của đại ca?”
Chung Hàn cởi áo khoác: “Không có việc gì, đã tốt lên nhiều rồi, mà Yến Giác cũng không nặng lắm. Cậu nấu canh giải rượu trước đi rồi ở trong xe chờ tôi. Đại khái sẽ hơi lâu một chút.”
Thẩm Xuyên gật đầu: “Vâng.”
Thẩm Xuyên vào phòng bếp, Chung Hàn kéo người Yến Giác lên, ôm ngang vào trong ngực, sau đó hai chân chậm rãi đứng thẳng lên, hoàn toàn thoát khỏi xe lăn.
Chung Hàn vững vàng ôm người lên lầu hai, hai chân rắn chắc hữu lực, hoàn toàn không giống bộ dáng tàn phế như trong lời đồn.
Bên trong là phòng ngủ của Yến Giác, phong cách trang trí thiết kế giống thời xưa, hoàn toàn giống hệt phòng ngủ đại trạch Chung gia. Chung Hàn vừa lòng lại vui mừng, cúi đầu hôn gương mặt trắng nõn của Yến Giác. Hắn đặt người nằm trên giường rồi xoay người vào phòng tắm chuẩn bị nước ấm, xong rồi lại bế người đặt vào bồn tắm.
Yến Giác trước còn đang mơ màng sắp ngủ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-wy-tu-mach/1330082/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.