Edit: Xu 
Khẽ run thân thể, phảng phất như mời mọc kích tình vuốt ve hơn 
Anh giương môi khẽ cười 
Không khách khí chút nào, dùng ngôn ngữ thân thể để đầu độc 
Khiến cô không thể không hưởng ứng. . . . . . 
Diêm Vệ đi vào phòng của Diệp Nhi Linh, quả nhiên nhìn thấy cô nằm sấp trên giường khóc thút thít. 
"Nhi Linh. . . . . ." anh ngồi xuống bên cạnh giường, nhẹ giọng kêu người đang khóc khẽ không dứt kia. Người ấy cũng không ngẩng đầu, chỉ khóc. 
Anh vuốt ve mái tóc của cô, thấp giọng nói: "Ngoan;. . . Đừng khóc. . . . . ." 
Anh biết vừa rồi mình nói quá đáng, nhưng anh kiềm chế không được, điên cuồng ghen tỵ khiến anh mất tĩnh táo vốn có, sao anh có thể trơ mắt nhìn cô đi về phía đứa oắt con kia được? 
"Chú. . . . . . sao chú có thể nói như vậy. . . . . ." rốt cục, cô ngồi dậy, hai mắt sưng đỏ khiến lòng anh càng thêm áy náy. 
"Chú. . . . . . chẳng qua là từ chối sự viện cớ của bọn chúng. . . . . ." Anh nói một đằng nghĩ một nẻo, không nghĩ tới nói thế lại làm cho cô hiểu lầm tâm ý của anh. 
"Viện cớ? sao chú có thể dễ dàng đem những lời đó nói ra chỉ để từ chối? Họ hiểu lầm thì sao?" Cô khó có thể tin, hỏi ngược lại. 
Thì ra những lời đó chẳng qua là chú thuận miệng nói ra! Chẳng lẽ chú ấy không biết nghiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-uu-tu/2025592/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.