Lâm Nha Khiết bị xâm nhập vào phút chốc co thát không tự chủ được mà ôm chặt hắn không buông ra, móng tay của cô không cho là dài nhưng lại cào lưng hắn đến đỏ cả một vùng rộng. 
- Em thả lỏng chút. 
Trần Đình Hạo khuôn mặt phấn khích vuốt khuôn mạt mồ hôi mỏng trên mặt cô, tóc cô xoã ra vướng vúi vào khuôn mặt được gạt sang một bên. 
- Tôi không biết, do anh đó. 
Lâm Nha Khiết liên tục lắc đầu, cô không thể chủ động được, chuyện đó nào có thể nói là làm được. Trần Đình Hạo khẽ chau mày nhăn mặt, hắn tuy nói cô nhưng lại liên tục cho ra vào, sức lực như dồn nén đã lâu phát tác đến mệt nhọc. 
- Ưm... Nha khiết, Khiết khiết. 
Hắn rên văng vẳng bên tai cô, vậy còn kêu tên thân mật của cô, cô đã cho phép ư, hắn bấu chặt bả vai cô, nơi cứng rắn luân động vào trong nơi tư mật ngày một nhanh, phút chốc nắm xuống hôn môi cô, đôi môi nhỏ mọng của cô bị hắn một hớp ngấu nghiến không buông. 
- Giờ thì có muốn đuổi tôi nữa không. 
Trần Đình Hạo giây phút này cũng thật, hắn còn để tâm đến lời nói của cô ban nãy, nhubgw giờ đây có lẽ cô đã thay đổi, bị hắn giày vò lên xuống như vậy nào có chịu được. 
- Trần Đình Hạo... ưm... không đuổi, không đuổi. 
khuôn mặt khó chịu vì giày vò, cô càng kẹp chặt hắn hơn, chăn bắt chéo lên hông hắn không buông, cằm cô đặt trên vai hắn hơi thở loạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-khong-the-cuong-lai/2675724/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.