Cả căn biệt thư lớn tưởng như lạnh lẽo nhưng kể từ giây phút này dường như đã ánh lên một tia ấm áp ko ai có thể nhận ra. 
- Thi cũng đã thi xong định học trường nào. 
Trần Đình Hạo hắn để ý đến cô, cũng đã thi xong, khoảng thời gian lúc này cô được nghỉ, tính toán cũng không biết khoảng thời gian này cô sẽ làm gì. 
- Tôi chưa suy nghĩ đến. 
Lâm Nha Khiết từ nhỏ đã luôn muốn đi đây đi đó, cô têu thích sự tự do, cô muốn đến nhiều nơi để học tập và phát triển bản thân, còn có công ty của cha cô để lại nữa, cô vốn không thích kinh doanh mà chỉ muốn sống đúng ý muốn bản thân là một nhà thiết kế lĩnh vực thời trang, vốn đây là ước muốn trẻ chung năng động của giới trẻ mà. 
- Nhưng chắc chắn mình sẽ đi đâu đó thật xa để thoải mái haha… 
Cô ước mơ đã lâu giờ thì có thể tự quyền quyết định của mình rồi, cô không bị ai ràng buộc quản thúc nữa rồi. 
- Muốn đi. 
Trần Đình Hạo hắn nhìn cô chăm chú, ánh mắt khẽ nheo lại có chút lạnh lùng. 
- Tôi là người giám hộ của em đó, chắc em còn nhớ nhỉ. 
Lâm Nha Khiết chợt sững người nhìn hắn, ý hắn đang nói là gì. 
- Ừ ha nhưng đâu có sao, tôi đã qua cái tuổi cần người giám hộ rồi, anh không biết sao. 
Lâm Nga Khiết ngang nhiên phủ nhận vai trò của hắn đối với cô một cách sạch sẽ. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-khong-the-cuong-lai/2675689/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.