Trần Đình hạo nhớ lại khoảnh khắc sáng nay hắn rời khỏi nhà, tâm trạng của hắn khá tốt vì hôm nay Lâm Nha Khiết chủ động hơn ngày thường, cô đêm hôm trước chủ động cùng hắn triền miên không rời, sáng hôm sau còn nhiệt tình hôn tạm biệt hắn, tưởng chừng cô đã khiến hắn suy nghĩ lại, nhưng hoàn toàn là một suy nghĩ khác biệt to lớn, cô vậy mà lận lọng chạy trốn, Lâm Nha Khiết để lại Dạ Lâm cho hắn, gia sản là tập đoàn Lâm Thị cũng đã do bố của Lâm Nha Khiết uỷ quyền cho người bí ẩn, cô như hoàn toàn chấm dứt quan hệ triệt để rời đi, cô thực sự là giỏi lắm. 
- Lâm Nha Khiết, em thực sự rất giỏi, rất giỏi, tôi đã đánh giá thấp khả năng của em rồi Lâm … Nha … Khiết. 
Trên máy bay, Lâm Nha Khiết hoàn toàn buôn bỏ hết, nhưng trong thời gian qua cô ở với hắn dường như hắn đã chiếm một vị trí trong tim cô, ánh mắt đong đưa nhìn ra bên ngoài cửa kính máy bay, trầm mê cùng hắn trong khoảng thời gian đó đã làm cô biết thế nào là hạnh phúc là vui vẻ, tuy hắn luôn đùa cợt, chọc ghẹo cũng như chiếm tiện nghi của cô nhưng cô hoàn toàn không căm ghét mà thậm chí có lúc cô còn mặc cho hắn làm điều hắn muốn, nhưng thực sự cô không thể không rời đi, nói thẳng ra chính là trốn hắn mà rời đi, cô thực sự cảm giác nếu ở cạnh hắn hoàn toàn sẽ khiến bản thân mình chìm đắn vào hắn, hoàn toàn không thể dứt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-khong-the-cuong-lai/2675685/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.