Trời tối đến, hắn mở mắt nhìn căn phòng trống rỗng không chút hơi ấm nào, lạnh lẽo đến đáng sợ, hắn lấy lại bình tĩnh đi xuống đại sảnh lớn, hắn nhìn người phụ nữ ăn mặt hở hang dường như cô ta đang chờ đợi hắn.
- Thiếu gia … ngài có muốn đêm nay …
Cô ta chưa nói hết câu liền bị sức ép của Trần Đình Hạo xâm chiếm, hắn tuyệt không hôn cô ta nhưng cơ thể lại luân động vày vò, hắn kéo cô ta vào trong phòng được xắp xếp, thân thể cứ thể bạo phát xé toạc đồ mỏng trên người cô ta, hắn chỉ mở khoá quần của bản thân mà dùng vật cứng luân động cơ thể một cách mạnh bạo, đến cả cô ta cũng không ther chịu nổi mà rên rỉ đau đớn.
- Ưm a Thiếu … thiếu gia xin ngài …ư.
- Im miệng lại.
Hắn mặc kệ cô ta xin đến thảm cũng mặc kệ, bản thân phát tiết cũng để tâm ư, hắn đang lúc cao trào thì khượng lại, bản thân rút ra không thương tiếc, chỉnh tranh bản thân gọn gàng ánh mắt ghét bỏ rời đi để lại câu nói khiến cô ta triệt để tuyệt vọng.
- Tôi không muốn thấy cô vào sáng mai, biết thế nào rồi chứ, còn nữa đừng quên điều tôi từng nói, không thì tự biết hậu quả.
Cô ta đã lường trước việc xẩy ra nhưng không ngờ tới nhanh như vậy, trong đầu biết bản thân không hơn không kém những người trước nhưng cô ta vẫn từng nghĩ sẽ có lúc cô ta được hắn đặt tâm nhưng không chỉ vỏn vẹn ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-khong-the-cuong-lai/2675676/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.