Trong căn phòng tói đen như mực, âm thanh không thể nghe lọt được tai, tiếng rên rỉ như được khéo dài đến chói tai. 
- Ưm … a 
- Tam Gia ngài … ngài chậm lại một chút … 
- A… Tâm gia … ưm hưm 
Trần Đình Hạo vẫn vậy, từng nhịp mỗi lúc mỗi nhanh, thắt lưng luân động ra vào mạnh bạo đến đáng sợ, thân ảnh mồ hôi nhễ nhại, người phụ nữ dưới thân hắn cũng co lại bám víu lấy hắn không rời, tiếng rên nỉ non của cô ta thật sự rất thoả mãn. 
- Cạch … 
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Trần Đình Hạo ánh mắt sắc lạnh liếc qua nhanh chóng rút ra, tay tiện lấy chiếc áo khoác mà khoác lại, cơ thể người phụ nữ kia vẫn không thể nào phản ứng kịp vì cơn khoái cảm hắn để lại. 
- Trần Đình Hạo … cậu 
Tử Nhậm thật sự đã quá sơ sót, hắn đây đâu phải là mới biết chuyện Trần Đình Hạo cùng vô số phụ nữ qua lại, nhưng đây là lần đầu được tận mắt chứng kiến. 
- Tam gia. 
Người phụ nữ kia trên giường dùng chăn che đi loã thể một tay túm vạt áo của Trần Đình Hạo kéo. 
- mặc đồ vào rồi đi khỏi đây. 
- Nhưng mà … 
Chưa nói hết câu thì bị hắn nhìn cho run sợ, ánh mắt đó chắc khiến cô ta nhớ đến chết, nó như muốn giết cô ta vậy, thật sự lạnh đến rùng mình. 
- Cậu có chuyện gì gấp sao. 
Hắn đứng lên tay châm điếu thuốc, mùi hương ân ái kèm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-giam-ho-khong-the-cuong-lai/2675664/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.