Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
“Hừm.” Lãnh Văn Uyên chợt thở dài một tiếng, Lâm Dung Vi vô thức lùi về sau, mặt đầy cảnh giác.
“Ta đã hết lòng, ít ngày nữa ta sẽ rời khỏi Tiên Vực, ngươi có nhận công pháp này hay không, cũng không liên quan tới ta.” Dáng vẻ Lãnh Văn Uyên thản nhiên vô cùng, “Nếu sư tôn hỏi ta chuyện này, vậy ta đành thành thật trả lời là sư huynh không muốn nhận ý tốt của ta.”
“Rời khỏi Tiên Vực? Sư tôn?” Quân Dật Nhiên tinh thần chấn động, nhìn thẳng về người kia.
“Không sai.” Lãnh Văn Uyên nhếch môi cười, nói một chút về chuyện Ngọc Thanh Tiên Đế, thần sắc Quân Dật Nhiên lập tức thay đổi.
“Nói như vậy, sư tôn đã được sư tổ bảo hộ từ trước, trở về chỉ là vấn đề thời gian.” Đôi mắt Quân Dật Nhiên có thần hơn, vẻ chán chường cũng biến mất.
“Lời này là thật.” Lãnh Văn Uyên hờ hững nhón chung trà lên, nhất cử nhất động cực kỳ giống Lâm Dung Vi.
“Tuy nhiên, tình trạng thể xác kia của sư tôn như thế nào, chúng ta đều không biết. Nếu muốn trở lại Tiên Vực, có lẽ phải tu lại một lần nữa.”
“Sợ gì phải tu luyện lại!” Ánh mắt Quân Dật Nhiên sáng rực, “Quân gia ta nhất định toàn lực phụng bồi!”
“Những gì sư huynh có thể cho sư tôn, tất nhiên ta cũng có thể.” Lãnh Văn Uyên lạnh lùng đảo mắt qua đối phương, “Bất kể là Phồn Hoa Tựa Cẩm, hay là tiên khí.”
Sắc mặt Quân Dật Nhiên hơi cứng lại, giống như là nghĩ đến tu vi hiện tại của Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526952/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.