Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Đối với Ngũ Tông Sơn, Lâm Dung Vi cũng rất để trong lòng. Không phải vì trong nguyên tác Phục Bạch Thành nhặt xác thoái vị. Mà là khi Lãnh Văn Uyên vào bí cảnh, y tĩnh dưỡng ở Tùng Đường, Dược Tôn cần rất nhiều tiên thảo linh dược để luyện đan, Ngũ Tông Sơn không nói nửa lời đều chọn những thứ tốt nhất dâng lên.
Lãnh Văn Uyên thân là chân mệnh thiên tử, nếu có hắn coi sóc Ngũ Tông Sơn, dù sau này y không còn ở đây cũng có thể bảo hộ Ngũ Tông Sơn an bình.
“Văn Uyên, ngày mai chúng ta lên đường, trở về Ngũ Tông Sơn được không?” Lâm Dung Vi muốn giao sự vụ Thanh Phong cho hắn.
Lãnh Văn Uyên vẫn đang nhìn y từ nãy, hắn mạnh dạn vòng tay qua hông y, kéo vào lòng.
“Sư tôn nói gì ta đều nghe theo.” Lãnh Văn Uyên dừng một chút, “Cực Tình Kiếm từng nói rằng ta được thiên đạo chiếu cố, nó muốn ta không sợ bất kỳ thứ gì, nhìn xuống chúng sinh.”
“Đệ tử bất kể gặp phải tai họa hay hiểm cảnh đều chưa từng sợ hãi, duy chỉ có chuyện liên quan tới người mới khiến ta lo lắng.” Lãnh Văn Uyên rủ đầu, nắm lấy tay y đặt lên ngực.
“Sư tôn cảm thấy không? Đệ tử một lòng hướng về người.”
Lâm Dung Vi đối diện với hắn, trong đôi mắt trong veo đến dịu dàng là ảnh phản chiếu của hắn.
Lãnh Văn Uyên cảm thấy thật ấm áp, ôm chặt y hơn, hắn rất sợ ngày nào đó người trong lòng sẽ hóa thành một làn khói tiêu tán, lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526938/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.