Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Dung Song được Lãnh Văn Uyên dắt sâu vào trong rừng, đầu ngón tay hắn liên tục sờ lên mộc bài tìm phương hướng.
Không biết cả hai đã đi bao lâu, Dung Song cố chống cơn buồn ngủ. Khi đến trước sơn động vừa thấp vừa khó tìm, Lãnh Văn Uyên đi vào kiểm tra trước, sau đó mới để y vào.
Khúc quanh ở đầu sơn động quá hẹp, Dung Song phải khom người mới có thể đi vào. Trong sơn động tối đến mức không thấy được cả ngón tay, Lãnh Văn Uyên từ phía sau đưa cho y một hạt châu, thậm chí còn sáng hơn dạ minh châu của Dung gia.
Hai người cong lưng đi hết một đoạn, sơn động mới rộng rãi hơn. Dung Song mỏi eo đau lưng, liền một tay chống eo, lắc qua lắc lại như các bác gái ngoài công viên.
Lãnh Văn Uyên thấy Dung Song mặt đầy đau khổ, bèn đi tới ấn tay lên chỗ mỏi của y, nhẹ nhàng xoa bóp giúp, xúc cảm ấm áp cách lớp vải nhanh chóng làm y dễ chịu hơn nhiều.
Lúc sau hết mỏi lại nhột, Dung Song vừa cười vừa tránh hắn, “Đừng xoa nữa, nhột chết mất.”
Nói xong còn gãi gãi phần eo vừa bị đụng đến nhột vào, một tay y cầm hạt châu, một tay kéo đạo bào lên, nghiêng đầu nhìn phần eo trắng nõn.
Lãnh Văn Uyên ở một bên im lặng, mắt không rời khỏi khoảnh khắc nào. Eo này, rõ là nhỏ hơn nam tử bình thường, cũng trắng hơn, nhưng trông vừa dẻo dai vừa có lực hơn nữ tử.
Dung Song gãi một chút, trên eo liền hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526929/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.