Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Tuy nói là khỏe lại nhưng Dung Song không để ý trạng thái cơ thể, cố gắng đột phá xong càng trở nên mệt lả. Sau khi tiễn Dung Thành về, y mới ngã thẳng xuống giường, ngủ đến li bì.
Lúc tỉnh lại đã là canh ba, Dung Song sờ cái bụng móp xọp, vén chăn lên nhìn vết thương đang kết vảy, cẩn thận ấn vào, cảm giác không còn quá đau nữa.
Trong phòng không có thức ăn, Dung Song nhảy lò cò ra cửa, một đường đỡ cây tập tễnh đi tới chỗ ở của Lãnh Văn Uyên.
Trước cửa viện là đứa nhóc dựa đầu vào ngủ, y phục quấn dày giữ ấm, cạnh người còn đặt một cái bọc, bên trong cất lương khô và nước.
Dung Song lấy ra hai miếng lương khô, cũng dựa đầu vào cửa viện, vừa ăn lương khô vừa ngẩng đầu ngắm ánh trăng tu chân giới.
Thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, ý niệm đi theo nam chính càng thêm kiên định. Át chủ bài trong tay Lãnh Văn Uyên không ít, hắn nhất định có năng lực bảo vệ người bên cạnh.
Người đàn ông này còn mang theo chút cảm giác bí ẩn, chung quy khiến người ta muốn ngừng cũng không được.
Đầu ngón tay y khẽ chạm lên môi, cười như hồ ly. Không ngờ tiết mục dùng miệng truyền thuốc kinh điển trong tiểu thuyết lại có ngày xảy ra giữa y và Lãnh Văn Uyên, liệu có tính là y đoạt cơ hội của nam chính không?
Khi Dung Song đang suy nghĩ vẩn vơ, đứa nhóc giật mình tỉnh dậy, quay đầu thấy y liền hoảng sợ suýt nữa kêu lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526927/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.