Editor: Mòi học tra
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Dung Song vừa ý thức được hành động của y quá lỗ mãng. Nam chính không hổ là nam chính, chỉ riêng mị lực này cũng đủ khiến cho người ta ngơ ngẩn.
Dung Song ngượng ngùng rút tay về, cười gượng mấy tiếng, “Ta- ta không có ý này.”
Lãnh Văn Uyên mặt không cảm xúc, “Phải không?”
Dung Song ra sức gật đầu, sự chân thành thể hiện rõ ràng qua ánh mắt, “Chỉ là ta thấy ngươi vất vả, thiên phú lại tốt. Cho nên nhất thời động lòng trắc ẩn…”
Lãnh Văn Uyên cầm cây chổi, nhàn nhạt nhìn y, không nói một lời.
Lâm Dung Vi cảm thấy hiếu kỳ, vì sao lúc Lãnh Văn Uyên ở hạ giới lại hờ hững như vậy, khác biệt quá nhiều với dáng vẻ ấm áp ở Tiên Vực kia.
Dung Song bị nhìn chăm chú đến chột dạ, cố gắng nhét linh thạch vào ngực hắn, “Ta cho ngươi, ngươi cầm lấy đi.”
Lãnh Văn Uyên nghiêng người qua, tỏ rõ sự kháng cự đối với lòng tốt bất ngờ của người lạ.
“Lãnh Văn Uyên ngươi giỏi lắm, gọi ngươi Lãnh thiếu gia ngươi liền coi mình là thiếu gia thật sao?” Tên kia trừng mắt, xắn tay áo tiến tới, “Ta thấy ngươi chán sống rồi phải không! Lại dám cãi lời Dung tiểu thiếu gia!”
Dung Song khó hiểu nhìn pháo hôi đang bước tới, muốn động thủ với Lãnh Văn Uyên.
Anh hùng cứu mỹ nhân, cơ hội tốt!
Dung Song vừa tiến được nửa bước, bỗng nghe tiếng quở trách của một thiếu nữ, y còn chưa định thần liền bị một luồng hơi nóng ập tới, suýt nữa cháy cả lông mày.
“Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-gap-nguoi-yeu-nhung-chi-muon-yen-on-lam-su-ton-cua-nam-chinh/526923/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.