"Ha."
Trước cái chết đang cận kề, Hứa Ôn Giảo đã lấy lại được hơi thở, một lượng lớn không khí ùa vào lồng ngực của nàng, máu chảy ngược dòng về trái tim mong manh. Nàng co giật hai lần, bám chặt vào lưng ghế, ho dữ dội và rên rỉ đau đớn, thật đáng thương.
Cuối cùng Hứa Kiều cũng đã quay trở lại phòng làm việc sau khi nghe điện thoại. Bà vừa mở cửa đã lập tức nhìn thấy Hứa Thiến đang hành hung Hứa Ôn Giảo.
Cổ của Hứa Ôn Giảo vặn vẹo, giống như một con chim hay một đóa hoa không có sức lực để chống trả, sự sống và cái chết nằm trong tay của người khác.
Khuôn mặt mong manh dễ vỡ của nàng giống hệt như người phụ nữ trong ký ức của Hứa Kiều. Tưởng như người ấy đang ở trước mặt mình, bà vội vàng lao tới, kéo tay của Hứa Thiến ra và tát cô ấy một cái thật mạnh.
Hứa Kiều không thể kiềm chế được lửa giận trong lòng. Bà dùng lực mạnh đến mức nửa khuôn mặt của Hứa Thiến bị biến dạng, tóc rối bù, khóe miệng nứt ra, chẳng mấy chốc từng vệt máu rỉ ra.
Hứa Kiều ôm lấy Hứa Ôn Giảo đang sắp ngất đi trong sự bàng hoàng. Bà đau lòng hét ra ngoài cửa: "Có ai không? Gọi bác sĩ đến mau! Gọi bác sĩ đến đây ngay lập tức!"
Những người chưa hoàn toàn chìm vào giấc ngủ đều bị đánh thức bởi tiếng hét chói tai của người phụ nữ, ngay sau đó có thể nghe thấy tiếng bảo vệ chạy nhanh ở hành lang. Một cánh cửa chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3542312/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.