Trong khoang hạng nhất của máy bay, tiếp viên cúi xuống nhẹ nhàng hỏi vị khách quý muốn uống gì. Cô gái trẻ mặt mày xanh xao, xua tay và từ chối phục vụ của tiếp viên.
"Cô đang bị cảm lạnh đúng không?"
Trương Viên Chi ngồi cạnh Hứa Úc Liêm, vẻ mặt của cô ấy vô cùng lo lắng. Lúc trở về khách sạn từ studio tối qua, tình trạng sức khỏe của Hứa Úc Liêm không được tốt lắm, ho liên tục.
Hứa Úc Liêm biết rõ tình trạng thể chất của mình và ra hiệu cho người bên cạnh đừng quá lo lắng: "Tôi không bị bệnh. Chỉ là đêm qua tôi ngủ không ngon, hơi mệt trong người thôi."
Cô ngả người ra sau, không giấu được sự mệt mỏi trên gương mặt.
Đánh giá kết quả thì chuyến công tác này đã thành công, nhưng quá trình này có rất nhiều gian nan.
Vừa hạ cánh, cô đã bị các nhà đầu tư làm khó, thậm chí còn không kịp xếp hành lý về khách sạn đã vội vàng đưa nhóm của mình đến đó để ăn tối.
Trong một căn phòng bóng loáng đầy những lão già bụng phệ và một vài cô gái đến từ công ty của cô.
Họ liên tục mời rượu các cô gái và kể những câu chuyện cười tục tĩu nhiều lần. Hứa Úc Liêm muốn nói đến chuyện kinh doanh nhưng căn bản những con cáo già này không hề quan tâm đến.
Những người này còn hỏi cô rằng có cần họ giới thiệu bạn trai cho không. Vì cô còn trẻ và là con gái nên không ai coi cô như một tổng giám đốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3541392/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.