"Mẹ con tôi sống như thế này có khác gì cái chết không?"
Ôn Kiểu bị đánh thức bởi tiếng cãi vã dữ dội, nàng nằm trong chăn, mọi bộ phận trên cơ thể đều đau nhức, đầu óc như muốn nổ tung.
Cửa không được khóa chặt, phần lớn ánh sáng từ phòng khách chiếu vào, kèm theo tiếng hét liên tục của người phụ nữ.
"Các người điên rồi, buông tha hai mẹ con chúng tôi đi."
"Mẹ ơi.", Ôn Kiểu nghe thấy giọng nói chói tai và dị dạng của Ôn Thiện, ôm đầu choáng váng của mình và đi về phía cửa.
Cách đó một cánh cửa, Ôn Thiện đang điên cuồng tranh cãi với người đàn ông trước mặt.
Mấy ngày trước, Ôn Kiểu bị cảm nặng, nửa đêm đột nhiên sốt cao, khóc lóc gọi mẹ. Ôn Thiện bế con gái của mình trên tay và gõ cửa yêu cầu vệ sĩ đưa hai mẹ con đến bệnh viện. Nhưng vì lo lắng có chuyện gì đó không tốt sẽ xảy ra và không thể chịu trách nhiệm, vệ sĩ không dám làm gì, chỉ có thể gọi điện xin chỉ đạo từ cấp trên.
Khi bác sĩ riêng bước vào, Ôn Kiểu đã ngất xỉu vì sốt cao. Sau khi nàng được tiêm thuốc và uống thuốc, cơn sốt mới dần giảm bớt cho đến gần sáng.
Những cảm xúc tiêu cực bị đè nén của Ôn Thiện đã hoàn toàn bị bùng nổ bởi sự việc này, đôi mắt đỏ ngầu của bà nhìn thẳng vào người đàn ông đang im lặng ở trước mặt.
"Kiểu Kiểu là mạng sống của tôi. Nếu con bé có chuyện gì xảy ra, cho dù tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3538141/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.