Bên trong xe.
Hứa Úc Liêm khoanh tay trước ngực, dựa vào ghế với vẻ mặt lạnh lùng và không nói gì.
"Chị giận em sao?" Hứa Ôn Giảo ngồi ở bên cạnh, kéo lấy ống tay của cô.
Hứa Úc Liêm mệt mỏi khịt mũi một cái, ngực nâng lên.
"Không có, chị không có giận."
Nói đúng hơn thì cô đã sợ hãi.
Người tài xế đang lái xe cảm thấy tim của mình lỡ một nhịp, lén lút liếc nhìn hai người qua gương chiếu hậu và cảm thấy bầu không khí giữa hai người kia có gì đó không ổn. May mắn thay, Hứa Úc Liêm không phải là mấy tên tổng tài thích thể hiện uy quyền trong tiểu thuyết. Cô không có bởi vì người tài xế đưa Hứa Ôn Giảo đến mà giận cá chém thớt và chửi bới người khác lung tung.
Ưu điểm lớn nhất khi làm việc bên cạnh một cô chủ ổn định về mặt cảm xúc là mình không phải chịu trách nhiệm khi có chuyện xảy ra. Nhưng cũng rất dễ bị tổn thương nội tâm bởi nhiều bí mật không thể nói ra.
"Em không muốn quay lại bệnh viện đâu, nhàm chán lắm."
Nhận ra đây là hướng đi đến bệnh viện, Hứa Ôn Giảo cảm thấy khó chịu trong người.
Hứa Ôn Giảo thực sự rất muốn gặp Hứa Úc Liêm sau khi tách khỏi Cố Vãn Tình. Nàng rất vất vả mới có thể chạy ra ngoài và không muốn trở về nơi đó chút nào.
Hứa Úc Liêm vẫn không nói gì.
Hai mắt của Hứa Ôn Giảo đỏ lên, chọt chọt đối phương mà nói: "Em đói quá."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3532518/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.