Ăn sáng xong, Hứa Úc Liêm đến công ty làm việc.
Suốt chặng đường từ quầy lễ tân đến văn phòng, các nhân viên muốn nhìn cô nhưng lại không dám nhìn, ánh mắt của họ rất kỳ lạ.
Hứa Úc Liêm tự cổ vũ bản thân mình và bước qua đám đông với vẻ trang nghiêm và lạnh lùng. Cô chưa kịp đi xa thì một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên từ phía sau.
"Bởi vì người yêu của tiểu Hứa tổng không cho phép cô ấy xuất hiện trước mọi người, cho nên đã lâu như vậy rồi mà cũng không thấy người đến công ty."
"Mỗi ngày tôi đều hóng những chuyện mới về cô ấy."
"Tiểu Hứa tổng của chúng ta sẽ còn tiếp tục đi làm mà phải không? Yêu đương thì yêu đương nhưng sự nghiệp thì vẫn cần có."
"Này, tôi nhớ tiểu Hứa tổng quá."
Nghe thấy thế, Hứa Úc Liêm quay lại liếc nhìn Trương Viên Chi đang nhịn cười.
"Trợ lý Trương, hôm nay các cuộc họp bên ngoài công ty chúng ta bị dời lại phải không?"
Mặc dù là bịt tai trộm chuông*, giống như để người ở công ty khác đoán rằng người này nghiêm túc với công việc, nhưng nhìn dấu răng trên mặt của người đó là hiểu.
(*) Bịt tai trộm chuông – 掩耳盗铃 có nghĩa ám chỉ rằng tự lừa dối mình, không lừa dối được người. Lý giải bởi có sự tích kể rằng có kẻ lấy được quả chuông, mang đi không nổi, bèn dùng vồ đập vỡ để dễ mang. Nào ngờ chuông không vỡ mà tiếng chuông lại vang vọng. Hắn lại sợ mọi người nghe thấy tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3532515/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.