"Tít, tít, tít."
Khóa cửa điện tử phát ra tiếng kêu trong hành lang yên tỉnh và vắng vẻ.
"Mật khẩu sai, vui lòng thử lại."
Lý Ý Nhã dìu Hứa Úc Liêm đang say như chết, đứng bất động trước cửa.
Cả hai chơi trong quán bar đến khoảng ba giờ sáng mới chịu về. Thông thường họ sẽ trực tiếp đến một khách sạn gần đó để nghỉ qua đêm, hoặc là Lý Ý Nhã sẽ đưa Hứa Úc Liêm về nhà của mình.
Nhưng lần này Hứa Úc Liêm kiên quyết muốn về chỗ mình đang ở, khi lên xe cô đã nói cho tài xế một cái địa chỉ.
Lý Ý Nhã uống ít hơn cô, vì vậy mặc dù rất nhức đầu nhưng cô ấy vẫn liều mình đưa người về nhà.
Cô ấy còn hỏi Hứa Úc Liêm đào đâu ra vàng để mua nhà mới, chuyện này thật khiến cho con người ta tò mò hết sức, không đi là không được.
Hứa Úc Liêm dựa vào ghế sau xe với đôi mắt lờ đờ mông lung mà nói: "Là em gái của mình, em gái của mình mua nhà."
Cô có thể có rất nhiều người chị em tốt thế nhưng tất cả đều không bằng người kia.
Sau đó Lý Ý Nhã mới biết hiện tại Hứa Úc Liêm đang sống với chung với Hứa Ôn Giảo. Cô ấy cũng không hiểu lắm vì cái gì mà người kia lại liên tục mắng em gái của mình trong quán bar, luôn miệng nói rất ghét, say đến mức không thể tự mình về được, thế mà vẫn muốn về nhà với em gái.
Quay ngược thời gian về hiện tại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3508991/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.