Hứa Úc Liêm che lại đôi tai đang bỏng rát của mình, thấp giọng quát mắng Hứa Ôn Giảo: "Cô hãy bình thường một chút đi."
Cô chỉ là nhớ tới cảm giác ươn ướt trên tai, một cảm giác kỳ lạ đến khó thể nào mà diễn tả được.
Thật đáng sợ!
Hứa Úc Liêm cho rằng tim của mình đập kịch liệt là do tức giận trước hành động không đứng đắn của Hứa Ôn Giảo.
Hứa Ôn Giảo ngồi lại, đổ thêm dầu vào lửa: "Chị sẽ đồng ý đi với em chứ?"
Hứa Úc Liêm có cảm giác nếu tiếp tục giằng co chuyện này, Hứa Ôn Giảo nhất định sẽ lại cư xử kỳ lạ. Cô ấn tay lên lồng ngực đang đập mạnh của mình: "Chú Vương, chúng ta không về nhà, chúng ta đến chỗ của Hứa Ôn Giảo."
Đi thì đi, dù sao nơi đến cũng đâu phải là động Bàn Tơ như trong phim Tây Du Ký.
Hứa Ôn Giảo nói với chú Vương một địa chỉ.
Chú Vương nghe xong, muốn nói lại thôi: "Nhị tiểu thư, nơi này là . . ."
Hứa Ôn Giảo kịp thời ngắt lời của hắn: "Chú bật hệ thống định vị lên đi sẽ tiện hơn."
Chú Vương rút lại lời muốn nói, khéo léo mở định vị của xe, nhập địa chỉ rồi bẻ lái chuyển hướng đến đích.
Hứa Úc Liêm nhắm mắt nghỉ ngơi nên không chú ý đến hành động vừa rồi của hai người kia.
Sau khi Hứa Ôn Giảo làm xong việc này, nàng gửi tin nhắn cho Hứa Kiều: "Mẹ, con thấy không khỏe. Chị đưa con ra khỏi nhà, tối nay chị ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3504529/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.