Ôn Kiểu.
Đó là tên ban đầu của Hứa Ôn Giảo trước khi nàng đổi tên.
Từ Ôn mang nghĩa "ấm áp như ánh sáng của viên pha lê", còn Kiểu lại mang hàm nghĩa "sáng như ánh trăng dịu nhẹ".
Những năm này, ngay cả Hứa Kiều cũng chỉ nhớ gọi nàng là "Giảo Giảo", hai tiếng này làm cho người nghe liên tưởng một người con gái duyên dáng và quyến rũ.
Cái tên là một biểu tượng, một phép ẩn dụ, và là một phần không thể tách rời khỏi cuộc sống.
Cái tên này luôn luôn gắn liền với quá khứ của Hứa Ôn Giảo.
Trước đây thật lâu, Hứa Úc Liêm luôn gọi nàng là "Kiểu Kiểu", có vần nối tiếp và chuyển đổi, rất dễ nghe khi kết hợp với âm sắc trầm lắng của một đứa trẻ đang trong quá trình chuyển giọng.
Về sau, tất cả mọi người đều gọi nàng là Hứa Ôn Giảo. Hứa Úc Liêm cũng ngày càng quen gọi nàng bằng họ, thỉnh thoảng sẽ gọi nàng là Ôn Giảo một cách qua loa trước mặt Hứa Kiều.
Chỉ khác một chữ, thế nhưng đó lại là hai thái cực khác nhau.
Hứa Ôn Giảo cong môi dưới: "Không có. Làm sao em lại cảm thấy chị quấy rầy em được?"
Thấy nàng mềm không được cứng không xong, Hứa Úc Liêm gấp đến mức nhìn sang Hứa Thiến: "Mẹ, mẹ cho con ở với dì thì sao?"
Hứa Thiến suýt chút nữa đã bị Hứa Úc Liêm kéo xuống nước chết chung, cô ấy vội vàng vung nồi: "Đừng, đừng, dì ở căn hộ chung cư cho nên rất bừa bộn, không thích hợp với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3503829/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.