Mùa hè năm đó dài dằng dặc trong trí nhớ.
Những đứa trẻ rất thích ăn đồ lạnh, mỗi xế chiều chúng luôn tập trung xung quanh xe đẩy của dì bán đá bào trái cây.
Ngày đó cũng không ngoại lệ, Hứa Úc Liêm ngồi ở trên ghế sofa, trên tay cầm nửa quả dưa hấu, múc phần trái cây mát lạnh bên trong nhét vào miệng.
Lần đầu tiên, cha mẹ cô, những người nghiện công việc nổi tiếng trong ngành lại về nhà sớm.
"Úc Liêm, con ở đâu? Mau ra đây làm quen với em gái của con đi."
Hứa Úc Liêm miễn cưỡng bước tới và nhìn thấy hai người lớn dắt theo một đứa trẻ quay lại.
Đứa trẻ có mái tóc ngắn thường thấy ở con trai, mặc quần áo sạch sẽ, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, gầy gò, khí chất mộc mạc.
Hứa Úc Liêm cao hơn đứa trẻ một cái đầu và nghi ngờ rằng mình đã nghe nhầm những gì mà Hứa Kiều nói.
Cô hỏi đứa trẻ: "Em là con trai hay con gái?"
Hứa Kiều nhéo mặt của Hứa Úc Liêm, dở khóc dở cười: "Đương nhiên là con gái rồi."
Đứa bé rụt rè trốn ở phía sau, xấu hổ đỏ mặt, thấp giọng nói với Hứa Úc Liêm: "Chào chị."
Âm thanh nghe thật non nớt, quả thực là một bé gái.
Hứa Úc Liêm hỏi nàng: "Em tên gì?"
Đứa nhỏ lộ ra cái miệng chưa có đủ răng, nói một cách ồm ồm: "Ôn Kiểu."
Cô bé chín tuổi Hứa Úc Liêm không hiểu ẩn sau đôi mắt lảng tránh của người lớn là điều gì, cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-em-gai-om-yeu-luon-to-tuong-den-toi/3501449/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.