“Ê, cô không sao chứ?” Lưu Hồng vỗ vỗ vào khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú nhưng lúc này đang trắng bệch vè mất máu của Lục Diêu. Chợt thấy về thương trên người nàng đang không ngừng bị âm khí và sát khí ăn mòn.
Nàng đưa tay đặt lên trên vết thương của Lục Diêu, âm khí nháy mắt như tìm được đường về nhà, dũng mãnh hướng về thân thể của Lưu Hồng mà đi.
Sau đó, nàng lấy gạo nếp từ túi sau lưng đắp lên miệng vết thương.
Đau đớn kịch liệt làm cho Lục Diêu tỉnh táo lại, lại thấy một cái tóc tai bù xù, cả người quấn đầy âm khí đang ở trên người mình sò soạng làm nàng ta sợ hãi kêu to một tiếng.
Lưu Hồng vội vàng vén tóc lên rồi nói: “Là ta, là ta! Người đuổi thi. Ngươi nhỏ giọng một chút tránh cho sát thi chú ý lại đây.”
Lục Diêu thấy mặt nàng liền im lặng, suy yếu hỏi: “Ngươi như thế nào mà troogn giống như là xác chết vậy?”
Lưu Hồng biết ý nàng nói về âm khí trên người mình, liền đơn giản mà nói: “Người đuổi thi không phải là đạo sĩ, tiếp xúc nhiều với xác chết tự nhiên sinh ra âm khí. Tốt rồi, chúng ta rời đi trước rồi nói sau!”
Nói xong liền nhìn qua phía sát linh, chỉ thấy Đạo Tiến và Lãnh Y vẫn đang khó khăn cùng sát linh chiến đấu.
Sát linh rất khôn ngoan, mỗi lần tấn công nó đều nhằm về phía những người đang hôn mê nằm trên mặt đất, như vậy nó có thể tiện đà hâp thu huyết khí cùng sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-duoi-thi/3437238/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.