Nhất thời, thần sắc cả đém đều rất xấu, nhìn chằm chằm vào Lưu Tiến,Trần lão gia tử xanh mặt lại hướng Lưu Tiến đòi một lời giải thích. 
Lưu Tiến bất đắc dĩ, liên tục trì hoãn lại cũng không biết nên làm thế nào để giải thích. 
Nói là trong lúc di chuyển không cẩn thận bị ngã? Quá qua loa đi? 
Hay mang toàn bộ sự thật nói cho họ, bọn họ sẽ tin sao? 
“Các vị đừng lo lắng! Bần đạo có một hàm răng vàng, tuy không phải vàng thật, nhưng do bần đạo niệm chú, đốt xuống cho công tử, hiệu quả như nhau, nhất định có thể làm cho người không lo lắng gì chuyện ăn uống!” 
Triệu Bích Long từ trong tay áo lấy ra một bộ răng, không biết dùng vật liệu gì chế thành, bên trên còn dính mảnh vụn lá vàng. 
Trần lão gia tử vung tay lên nói một chữ, mua! 
Lưu Tiến không nói gì, người này đúng là vì kiếm tiền mà bất chấp thủ đoạn tồi tệ nào a! Cái lý do cho má như vậy cũng có thể nghĩ ra! 
Nhưng may mắn, cuối cùng Trần gia cũng không tiếp tục truy cứu, có lẽ là nể mặt Trương lão đầu. 
Chẳng qua chuyến đi này tới Trần gia coi như công cốc, dù sao người ta không bắt đền cũng đã là may mắn rồi. 
Nói thế nào cũng là lỗi do mình khi hộ tống trên đường xảy ra bất trắc. 
Tiếp đó, mấy tử thi khác cũng được Lưu Tiến đưa đi trả lại cho các gia đình khác, mãi tới tận rạng sáng mới hoàn thành công việc. 
Lưu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-duoi-thi/3437228/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.