“Tên gì, mấy tuổi rồi?”
Thường Mãn nhéo một cái, Xảo Nhi vội vàng quỳ xuống, làm theo những gì thị đã dạy mà trả lời: “Tiêu nãi nãi, ta họ Vương, tên chữ là Xảo, đã chín tuổi rồi.”
Thường Mãn giúp đỡ che giấu: “Đứa nhỏ này nhát gan, không hiểu quy củ, xin ngài thứ lỗi cho.”
Tiêu bà tử đi vòng quanh nàng một vòng, săm soi kỹ lưỡng từ trên xuống dưới, rồi dặn dò nhỏ giọng: “Nhà Tống Hỉ, tuổi tác của con bé này không thích hợp, thân hình dung mạo cũng hơi kém một chút, chỉ sợ thái thái không vừa mắt, tạm thời cứ ém lại đã. Thất nãi nãi truyền tin vui, bên đó cần người trông coi bếp nhỏ, bếp đông có chỗ trống, cứ để nó vào đó trước, sau này ta sẽ có sắp xếp. Các ngươi phải trông coi cho tốt, chuyện tốt như thế này, bên ngoài không biết bao nhiêu người thèm muốn đâu.”
“Vâng! Đều nhờ ngài nâng đỡ. Đứa nhỏ này có hơi vụng về, nhưng được cái nghe lời, ngài cứ việc dạy dỗ, sau này nó có tiền đồ, nó chính là tôn nữ ruột của ngài, tuyệt đối sẽ không quên hiếu kính.”
Lời hay ý đẹp chỉ có thể ngọt tai mà thôi, có được hay không, vẫn phải xem thực tế, Thường Mãn lén lút nhét một thỏi bạc vào tay bà ta.
Tiêu bà tử cân nhắc trọng lượng, sắc mặt hơi khá hơn, rồi nghiêm chỉnh nhắc nhở: “Dưới trướng vị kia vốn có một đồng tử tên là A Thiện, đến hầu hạ đã bảy tám năm. Vô tình bị trúng gió, được Thái Thượng Lão Quân triệu đi làm tiên đồng. Ta thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-duoi-nguoi/5212603/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.