Thời gian cứ thấm thoát thoi đưa. Những câu chuyện mới lần lượt trở thành những mẩu chuyện cũ. Tôi dần dần lớn lên, trở thành một nữ phóng viên nhiệt huyết. Còn tên anh trai cũng đã về nước được mấy năm, có một công ty công nghệ và trở thành đại gia trước tuổi 30.
Mọi thứ theo thời gian đều thay đổi. Ngay cả mẹ Ngọc dù chưa thích tôi nhưng cũng chẳng đến mức ghét bỏ. Chỉ có duy nhất mỗi quan hệ giữa tôi và tên anh trai là vẫn thế. Cứ như kiểu tôi có thù kiếp trước với anh ta vậy. Không hẳn là sẽ tìm cớ kiếm chuyện với tôi mọi lúc mọi nơi. Nhưng so với mấy trò trẻ con kia thì cách đối xử của tên này còn kinh khủng hơn nhiều.
Trong phòng sách của ba Minh, vang lên hàng loạt tiếng sột soạt của việc bạo hành giấy tờ. Tôi và anh trai đứng trước mặt ông, nhìn chúng từ trên người rơi tuột xuống đất.
– Anh chị làm cái trò gì thế hả? Có anh em nào như hai người không? Anh Khiêm, anh nghĩ sao mà anh đi kiện em anh thế. Anh thấy như vậy đẹp mặt lắm à. Anh có biết cảm nhận của tôi khi nhìn thấy đơn kiện của anh trên bàn làm việc không? Thật chứ muốn độn thổ chết cho rồi.
Ba Minh nói nhiều như thế nhưng ông anh hờ chả thấm vào đâu. Vẫn tỉnh bơ trả lời:
– Nếu biết ba thu lý vụ này, con đã đút lót để người khác xử rồi.
Nghe thằng con ăn nói ngang ngược ba Minh đang nóng người giờ đã trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-chung-nha/2610235/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.