Sau vụ đánh ghen trên phố đi bộ giữa vợ và nhân tình thì dường như lão sếp không còn gây khó dễ cho Tuyết nữa. Ba ruột tôi cũng đã đi làm, dù chẳng gặp mặt nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn gọi điện hỏi thăm. Mẹ Ngọc thì lúc nóng lúc lạnh với tôi. Ông anh hờ bớt bơ tôi hơn trước nhưng một ngày nói chuyện cũng không quá 3 câu. Chỉ có ba Minh là trước sau như một, vẫn yêu thương tôi hết lòng.
Cuối tuần này là sinh nhật của mẹ tôi. Bình thường thì trước đây chỉ làm một mâm cơm nhỏ, gia đình cùng nhau sum vầy. Nhưng từ ngày anh tôi về nước, công việc làm ăn phất lên như diều gặp gió, thành thử quy mô bữa tiệc cũng trở nên hoành tráng hơn. Không còn ở nhà quanh quẩn nữa mà chuyển hẳn đến nhà hàng năm sao đãi tiệc. Vì anh hờ ghét bị đưa tin này nọ nên khách mời cũng chỉ dừng lại ở một số bạn bè thân thiết, mà thân thiết thì có ai ngoài ông Hoàng.
Ông Hoàng ấy chuẩn công tử, chỉ biết cắp mông đi ăn thôi, chứ mấy vụ quà cáp năm nào cũng làm phiền đến tôi. May là con người này cũng biết điều chứ không như ông bạn của anh ta. Tôi chọn quà giúp thì cũng mua cho tôi một món làm công. Thế là chẳng tốn chút chi phí nào, tôi đã có quà tặng mẹ. Chọn xong còn chu đáo dẫn tôi đi ăn.
Nhưng khoan, mọi người tuyệt đối từng hiểu lầm. Tuyệt đối không nên hiểu lầm. Vụ mua quà cho tôi xem như trả công, cái đó gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dung-chung-nha/2610225/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.