Hãy quay trở lại mái tóc của hắn. Mày nói hắn tóc ngắn phải không, Sarah? Giống tóc của tao?” 
“Dài hơn một chút”. 
“Màu đen?” 
“Vâng”. 
“Nhưng có một vài chỗ muối tiêu, đúng không? Chính xác là hai bên thái dương”. 
“Vâng, hai bên thái dương của anh ta tóc muối tiêu”. 
“Bây giờ đến đôi mắt. Đôi mắt hắn màu xanh, đúng không? Xanh đến mức bất thường”. 
“Mắt anh ta rất xanh”. 
“Gã này có tài năng đặc biệt, đúng không?” 
“Anh ta có nhiều tài năng”. 
“Hắn ta có khả năng phục chế tranh?” 
“Vâng”. 
“Mày chắc chắn là chưa từng bao giờ nghe tên hắn ta chứ?” 
“Tôi nói với ông rồi. Anh ta xưng mình là Ben”. 
“Tao biết rồi, nhưng hắn có bao giờ nói về mình với cái tên khác không?” 
“Không, không bao giờ”. 
“Mày chắc chứ, Sarah?” 
“Chắc chắn. Anh ta gọi mình là Ben”. 
“Đó không phải là tên thật của bắn, Sarah. Tên của hắn là Gabriel Allon. Hắn ta là kẻ chuyên giết người Palestine. Bây giờ hãy kể tao nghe chuyện gì đã xảy ra sau khi hắn đến căn nhà tại Georgetown”. 
Có tấm bảng hiệu tại lối vào con đường dẫn đến ngôi nhà ván. Tấm bảng ghi dòng chữ “CÁ NHÂN”. Cổng an ninh nằm thụt vào 300 métå giữa những hàng cây. Gabriel và Navot di chuyển ở một phía con đường, Mikhail và Yaakov phía bên kia. Tuyết rơi dày đặc dọc rìa con đường dẫn lên hẻm núi, nhưng trong rừng cây thì ít tuyết hơn. Nhìn qua cặp kính hồng ngoại, tuyết ánh lên màu xanh phản quang ma 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-tin/2923299/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.