Đều nói một ngày phu thê ơn nghĩa trăm năm, hiện tại nàng chỉ cầu xin Triệu Khách có thể tha cho nàng, phải biết trong thiên địa này người khó khăn nhất là Linh Môi, sinh ra đã là số mệnh phải chết, không thể ở dương gian, chỉ có đến âm phủ mới được coi là sống lại.
Cả đời chỉ mong có thể gặp được chủ tử tốt, thanh thản ổn định sống mấy trăm năm, cuối cùng tu thành thai người cũng có nhưng không uổng phí đời này.
Lúc đầu Thúy Lan suy nghĩ mọi chuyện rất tốt, thật sự không ngờ kiếp sống Linh Môi của nàng vừa bắt đầu, đã kết thúc chỉ sau một đêm.
“Xin lỗi, không giữ lại ngươi được nữa!”
Ánh mắt Thúy Lan cầu xin tha thứ, hành động của Triệu Khách lại không dừng lại chút nào, hắn biết giữ lại Thúy Lan là giữ lại một quả bom.
Dù đối phương có nói ra hay không, dù đối phương đảm bảo thế nào, Triệu Khách cũng không tin tưởng, vì hắn không giao mạng của hắn vào tay một người khác.
“Phốc!”
Triệu Khách vung dao chém qua, chặt đầu Thúy Lan xuống, Thúy Lan không có đầu, thân thể nằm co quắp trên mặt đất, nhưng cũng không chết đi như vậy.
Không có máu, không có nội tạng, sau khi bị chặt đầu chỉ mất quyền khống chế thân thể mà thôi.
Ôm đầu Thúy Lan trên tay, Triệu Khách đi đến góc tường tìm một chậu sắt trực tiếp nhét đầu nàng vào, điều khiến Triệu Khách cảm thấy hứng thú là sau khi nhét đầu Thúy Lan vào chậu sắt, thân thể Thúy Lan cũng bất động theo.
Lại lấy đầu Thúy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-thu-khung-bo/4182012/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.