Triệu Khách vừa hong khô quần áo vừa chìm trong suy nghĩ.
Vốn tưởng ngủ quan tài có thể làm bệnh tình của hắn giảm bớt, nhưng lần này hắn đột nhiên phát bệnh lại nghiêm trọng hơn bất cứ lần nào trước đó.
Lúc trước triệu chứng bộc phát, thời gian dài nhất chỉ vài phút, lúc ngắn nhất chỉ mấy giây đã kết thúc.
Nhưng lần này lại kéo dài suốt ba ngày.
Điều tồi tệ hơn là, trong ba ngày nay, có trời mới biết đám người này đã thao túng thân thể mình làm ra những việc gì.
Nghĩ đến những xác chết trong sách tem đã biến mất, cùng với những thực khách hẹn trước sẽ đến vào lúc trời tối, cũng không biết rốt cuộc bọn họ đã làm những gì, Triệu Khách vừa nghĩ đến điều này lại thấy trong lòng bực bội.
“Chỉ mong cái tên cuồng bạo lực kia không đi ra.”
Trong lòng Triệu Khách chuẩn bị sẵn cho trường hợp xấu nhất, nhưng vẫn ôm một tia hy vọng, bàn tay vuốt ve cây thập tứ giá ở trước ngực, trong lòng lặng lẽ cầu nguyện, chỉ mong đám người này đừng gây rắc rối gì cho mình.
Dù sao bây giờ Lôi Khoa đã nghỉ việc, không thể tiếp tục che giấu cho mình nữa.
Nhưng Triệu Khách cũng biết bây giờ nghĩ những thứ này đều vô dụng, trước tiên vẫn nên tìm hiểu không gian khủng bố này xem có nhiệm vụ gì, sớm hoàn thành rồi rời đi, quay về dọn dẹp những tình hình rối rắm kia.
“Đinh linh linh…”
Lúc này, một tràng tiếng chuông vang lên cắt ngang suy nghĩ của Triệu Khách, lỗ tai Triệu Khách khẽ động đậy, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-dua-thu-khung-bo/4182002/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.